Sau buổi tối hôm đó.
Jin-woo leo lên một ngọn đồi và ngồi hóng gió. Tại đây, anh có thể nhìn thấy ánh trăng lung linh chiếu sáng cả khu rừng.
Jin-woo leo lên một ngọn đồi và ngồi hóng gió. Tại đây, anh có thể nhìn thấy ánh trăng lung linh chiếu sáng cả khu rừng.
Jin-woo đã cho đội quân bóng tối được tự do một lát, để làm những gì họ muốn. Và các chiến binh bóng tối đã tranh thủ làm quen với nhau.
Trong số đó, cuộc trò chuyện giữa Tusk và mấy con rồng là thú vị nhất.
“Chúng đang làm gì thế nhỉ?”
Jinwoo thấy chúng ngồi thì thầm với nhau điều gì đó với vẻ rấy nghiêm túc. Thế rồi, bất ngờ con rồng lớn nhất bước đi ngoài.
Jin-woo tò mò khi những người lính tập trung quanh Tusk và những con rồng bắt đầu lùi lại.
Jin-woo tò mò khi những người lính tập trung quanh Tusk và những con rồng bắt đầu lùi lại.
Chẳng mấy chốc, con rồng lớn nhất ngửa cổ và phun một cột lửa khổng lồ lên trời.
‘Kuaaaaaaaaaaaaaa!’
‘Kuaaaaaaaaaaaaaa!’
Các chiến binh bóng tối của Cựu hoàng đế hào hứng cổ vũ con rồng. Thế nhưng, Tusk cười khẩy và bước về phía trước.
‘Wauhhhhhhhhhhhhh’
‘Wauhhhhhhhhhhhhh’
Một cột lửa vĩ đại phóng ra từ miệng nó và chiếu sáng bầu trời đêm.
Con rồng thấy thế, nó tiu nghỉu, nhún vai và quay đi chỗ khác, trong khi những con High Orc rít lên cổ vũ.
Dường như bọn này đang đánh cược xem lửa của ai mạnh hơn.
Nhưng mà, Tusk đã lén lút dùng “Đá cẩm thạch của sự Tham lam” để tăng 100% sát thương ma thuật. Đó là một trò gian lận.
Jinwoo đưa mắt lườm Tusk. Trong thoáng chốc, mắt họ chạm nhau, Tusk gãi đầu và cười ngượng nghịu.
Jin-woo bật cười vì vẻ xấu hỗ của Tusk. Rồi anh đưa tay ra lấy lại viên đá như không có chuyện gì xảy ra.
Jinwoo đưa mắt lườm Tusk. Trong thoáng chốc, mắt họ chạm nhau, Tusk gãi đầu và cười ngượng nghịu.
Jin-woo bật cười vì vẻ xấu hỗ của Tusk. Rồi anh đưa tay ra lấy lại viên đá như không có chuyện gì xảy ra.
Tusk cười toe toét. Có vẻ nó vẫn đang phấn khích với chiến thắng vừa rồi.
Đó là một đêm yên bình.
Tuy nhiên, Jin-woo vẫn cảm thấy khó chịu.
Rồi anh nhìn lên trời.
Anh ấy có dự cảm được, những kẻ thù từ thế giới khác đang từ từ đáp xuống trái đất.
Sức mạnh của họ.
Ác ý của họ.
Nó kích hoạt các giác quan đã được tăng cường của Jin-woo.
Cảm giác như có thứ gì đó sẽ phát ra từ sương mù dày đặc.
“Khi nào họ sẽ xuất hiện?”
Tuy nhiên, Jin-woo vẫn cảm thấy khó chịu.
Rồi anh nhìn lên trời.
Anh ấy có dự cảm được, những kẻ thù từ thế giới khác đang từ từ đáp xuống trái đất.
Sức mạnh của họ.
Ác ý của họ.
Nó kích hoạt các giác quan đã được tăng cường của Jin-woo.
Cảm giác như có thứ gì đó sẽ phát ra từ sương mù dày đặc.
“Khi nào họ sẽ xuất hiện?”
Thực tế, cuộc chiến này là điều không thể tránh khỏi. Việc này làm anh thấy căng thẳng.
Jin-woo quan sát một lúc, rồi quay đầu nhìn lại.
.
Có một việc kỳ lạ. Những người lính kiến đang cẩn thận chặt cây và nhặt đá.
Anh định gọi Ber để hỏi, nhưng đã nghe thấy ai đó nói từ phía sau.
“Thần nghĩ rằng họ đang cố gắng xây dựng cho ngài một nơi để nghỉ ngơi”
Một giọng nói nhẹ nhàng không phù hợp với kích thước to lớn của ông ấy.
Jin-woo quan sát một lúc, rồi quay đầu nhìn lại.
.
Có một việc kỳ lạ. Những người lính kiến đang cẩn thận chặt cây và nhặt đá.
Anh định gọi Ber để hỏi, nhưng đã nghe thấy ai đó nói từ phía sau.
“Thần nghĩ rằng họ đang cố gắng xây dựng cho ngài một nơi để nghỉ ngơi”
Một giọng nói nhẹ nhàng không phù hợp với kích thước to lớn của ông ấy.
Đó là Tổng chỉ huy Bellion. Jin-woo gật đầu.
Ber là người duy nhất luôn sẵn sàng và nhanh chóng phục vụ Jinwoom một cách tự nguyện.
Ygritte cũng là một chiến binh luôn hoàn thành công việc được giao một cách hoàn hảo.
Còn Bellion?
‘…’
Ber là người duy nhất luôn sẵn sàng và nhanh chóng phục vụ Jinwoom một cách tự nguyện.
Ygritte cũng là một chiến binh luôn hoàn thành công việc được giao một cách hoàn hảo.
Còn Bellion?
‘…’
Jinwoo hoàn toàn không biết gì về Bellion, mối liên kết mạnh mẽ giữa Bellion và anh chỉ là sự thừa hưởng là từ cựu Hoàng đế Bóng tối.
Jin-woo muốn biết thêm về ông ấy, về những gì ông ấy muốn.
Bellion vẫn đứng yên đằng sau Jin-woo rồi từ từ tiếp cận.
“Bệ hạ, tại sao ngài không thu binh lính vào bóng tối?”
Jin-woo muốn biết thêm về ông ấy, về những gì ông ấy muốn.
Bellion vẫn đứng yên đằng sau Jin-woo rồi từ từ tiếp cận.
“Bệ hạ, tại sao ngài không thu binh lính vào bóng tối?”
Jin-woo trả lời mà không rời mắt khỏi những người lính của mình.
“Ta nghĩ rằng điều đó sẽ rất ngột ngạt. Các ngươi đã sống trong một khoảng trống tĩnh lặng trước khi đến đây, phải không??”
“Umm…”
Bellion không nói nên lời.
Jin-woo hỏi.
“Ta nghĩ rằng điều đó sẽ rất ngột ngạt. Các ngươi đã sống trong một khoảng trống tĩnh lặng trước khi đến đây, phải không??”
“Umm…”
Bellion không nói nên lời.
Jin-woo hỏi.
“Có phải ngươi rất thất vọng khi không thể gặp lại cựu Hoàng đề Bóng tôi… Asborn?”
Mới mấy ngày trước, Jinwoo đã mất cha. Anh hiểu rõ cảm giác mất đi một người thân đau đớn như thế nào.
Cảm xúc của Bellion chắc chắn cũng tương tự. Jinwoo có thê hiểu được nỗi mất mát mà ông ta đang phải gánh chịu.
Cảm xúc của Bellion chắc chắn cũng tương tự. Jinwoo có thê hiểu được nỗi mất mát mà ông ta đang phải gánh chịu.
“Thần đã sát cánh bên cạnh ngài ấy khi ngài ấy ngăn chặn những kẻ thống trị đã nổi dậy chống lại Absolute. Và khi ngài ấy có sức mạnh của cái chết, thần là người dầu tiên trở thành lính bóng tối”
Bellion tiếp tục nói với giọng bình tĩnh.
“Thần đã đi theo ngài ấy trong một thời gian dài, và thần chưa bao giờ nghi ngờ về những quyết định của ngài ấy.”
“Chưa bao giờ, kể cả lúc này?” Jin-woo lặp lại những gì anh ấy đã hỏi.
Bellion ngập ngừng. Dường như ông ta gặp khó khăn trong việc bày tỏ cảm xúc của mình.
“Thần chưa bao giờ nghĩ về cảm xúc của mình”
“Đó là lý do tại sao ta cho ngươi cơ hội. Hãy nghĩ xem?”
Một khoảng lặng dài và nặng nề.
Câu trả lời của Bellion là sự im lặng, nhưng Jinwoo có thể cảm nhận được sự chân thành của ông ấy, và thế là đủ.
Bellion tiếp tục nói với giọng bình tĩnh.
“Thần đã đi theo ngài ấy trong một thời gian dài, và thần chưa bao giờ nghi ngờ về những quyết định của ngài ấy.”
“Chưa bao giờ, kể cả lúc này?” Jin-woo lặp lại những gì anh ấy đã hỏi.
Bellion ngập ngừng. Dường như ông ta gặp khó khăn trong việc bày tỏ cảm xúc của mình.
“Thần chưa bao giờ nghĩ về cảm xúc của mình”
“Đó là lý do tại sao ta cho ngươi cơ hội. Hãy nghĩ xem?”
Một khoảng lặng dài và nặng nề.
Câu trả lời của Bellion là sự im lặng, nhưng Jinwoo có thể cảm nhận được sự chân thành của ông ấy, và thế là đủ.
Sau đó, anh quay đầu lại và nhìn Bellion.
“Ta muốn biết thêm về ngươi và Asborn, có thể không?”
“Đó sẽ là một câu chuyện rất dài”
“Tốt! Ta sẽ nghe cho đến khi ta muốn đi ngủ”
“Ta muốn biết thêm về ngươi và Asborn, có thể không?”
“Đó sẽ là một câu chuyện rất dài”
“Tốt! Ta sẽ nghe cho đến khi ta muốn đi ngủ”
Jin-woo lại nhìn về phía trước trong khi Bellion ngồi lặng lẽ bên cạnh anh.
“Đó là một khoảng thời gian dài về trước, khi thần vẫn còn là trái của Cây thế giới Yggdrasil”
“Trái cây? Ngươi là một trái cây?”
“Tất cả những chiến binh trên bầu trời được sinh ra dưới dạng trái cây từ các nhánh của Cây thế giới. Đó là một cái cây khổng lồ vô tận, với tán cây đủ sức bao phủ toàn bộ bầu trời”
“Huh?!”
“Đó là một khoảng thời gian dài về trước, khi thần vẫn còn là trái của Cây thế giới Yggdrasil”
“Trái cây? Ngươi là một trái cây?”
“Tất cả những chiến binh trên bầu trời được sinh ra dưới dạng trái cây từ các nhánh của Cây thế giới. Đó là một cái cây khổng lồ vô tận, với tán cây đủ sức bao phủ toàn bộ bầu trời”
“Huh?!”
Màn đêm buông xuống, Jinwoo vẫn tiếp tục lắng nghe câu chuyện huyền ảo của Bellion.
Trong khoảng thời gian còn lại của buổi đêm, Jinwoo chạy xuyên qua rừng.
Việc tập chạy 10 km mỗi ngày là thói quen của anh trong suốt một thời gian dài.
Thậm chí nếu như không có nhiệm vụ hàng ngày nữa, cơ thể anh đã quen với cường độ.
Có thể hít thở không khí trong lành của khu rừng khi mặt trời mọc sẽ giúp đỡ những suy nghĩ của Jinwoo được thông suốt.
" Tới lúc trở lại rồi !"
Jinwoo sẽ thông báo cho mọi người biết về sự tồn tại của 8 quân đội mà thậm chí cả anh cũng chưa biết đến khi mà họ xuất hiện...
Họ phải biết rằng cuộc chiến thực sự sẽ sớm xảy ra thôi.
Jinwoo không thể hứa rằng tất cả mọi người sẽ an toàn.
Anh ấy không thể hứa rằng thế giới sẽ vẫn như cũ được.
Khi mà sức mạnh của bầy rồng, được Jinwoo nhìn thấy ký ức về hoàng đế bóng tối, là không thể tưởng nổi.
Loài rồng và quân đoàn hủy diệt theo Long đế đã thiêu rụi mọi thứ và mọi sinh vật sống.
Như thể trái đất sẽ trở thành mục tiêu tiếp theo của loài rồng vậy.
Cho nên bây giờ, không còn là vấn đề về Jinwoo nữa, tất cả mọi người cần phải chuẩn bị sớm cho cuộc chiến quan trọng này.
Jinwoo tự động dừng chạy sau khi đạt 10 km mà thậm chí không cần được thông báo bởi hệ thống nữa.
Nhờ vào nhiệm vụ hàng ngày, nó trở thành một thói quen khắc sâu vào cơ thể Jinwoo mà anh không bao giờ bỏ qua mỗi ngày.
Nhưng điều đó không phải là tất cả.
Anh đã trở nên mạnh mẽ hơn và học được cách để chiến đấu.
Món quà cuối cùng để lại bởi Hoàng đế bóng tối trước khi ông ta đi vào giấc ngủ vĩnh hằng đã giúp cho Jinwoo có được sự phát triển không tưởng.
Jinwoo quay người lại chứng kiến mặt trời mọc.
Trên rìa đỉnh núi ở phía đằng xa, mặt trời bắt đầu ló rạng.
**********
Jinwoo, bây giờ có thể sử dụng 『Hoán đổi bóng』 bất cứ lúc nào, tiến hành dịch chuyển đến tòa nhà của hội Ahjin.
Anh ấy không đi thẳng vào trong văn phòng vì anh lo rằng nhân viên mới của họ có thể bị shock, nhưng sau đó Jinwoo thấy một người phụ nữ lạ bước ra khỏi văn phòng.
Cô ấy trông khá quen thuộc với Jinwoo.
Người phụ nữ chuẩn bị đi ngang qua Jinwoo bất ngờ quay lại và nói chuyện với anh.
" Ừm, xin chào, tôi đã tự hỏi rằng nếu như....."
' . . . . . . . . . . . . . . '
Khi Jinwoo nhìn cô ấy, cô đột nhiên hoảng sợ và nhanh chóng bước đi và không thể tiếp tục nói tiếp nữa.
"Cô ấy quả là một cô gái tốt"
Jinwoo bước vào văn phòng của hội.
Việc tập chạy 10 km mỗi ngày là thói quen của anh trong suốt một thời gian dài.
Thậm chí nếu như không có nhiệm vụ hàng ngày nữa, cơ thể anh đã quen với cường độ.
Có thể hít thở không khí trong lành của khu rừng khi mặt trời mọc sẽ giúp đỡ những suy nghĩ của Jinwoo được thông suốt.
" Tới lúc trở lại rồi !"
Jinwoo sẽ thông báo cho mọi người biết về sự tồn tại của 8 quân đội mà thậm chí cả anh cũng chưa biết đến khi mà họ xuất hiện...
Họ phải biết rằng cuộc chiến thực sự sẽ sớm xảy ra thôi.
Jinwoo không thể hứa rằng tất cả mọi người sẽ an toàn.
Anh ấy không thể hứa rằng thế giới sẽ vẫn như cũ được.
Khi mà sức mạnh của bầy rồng, được Jinwoo nhìn thấy ký ức về hoàng đế bóng tối, là không thể tưởng nổi.
Loài rồng và quân đoàn hủy diệt theo Long đế đã thiêu rụi mọi thứ và mọi sinh vật sống.
Như thể trái đất sẽ trở thành mục tiêu tiếp theo của loài rồng vậy.
Cho nên bây giờ, không còn là vấn đề về Jinwoo nữa, tất cả mọi người cần phải chuẩn bị sớm cho cuộc chiến quan trọng này.
Jinwoo tự động dừng chạy sau khi đạt 10 km mà thậm chí không cần được thông báo bởi hệ thống nữa.
Nhờ vào nhiệm vụ hàng ngày, nó trở thành một thói quen khắc sâu vào cơ thể Jinwoo mà anh không bao giờ bỏ qua mỗi ngày.
Nhưng điều đó không phải là tất cả.
Anh đã trở nên mạnh mẽ hơn và học được cách để chiến đấu.
Món quà cuối cùng để lại bởi Hoàng đế bóng tối trước khi ông ta đi vào giấc ngủ vĩnh hằng đã giúp cho Jinwoo có được sự phát triển không tưởng.
Jinwoo quay người lại chứng kiến mặt trời mọc.
Trên rìa đỉnh núi ở phía đằng xa, mặt trời bắt đầu ló rạng.
**********
Jinwoo, bây giờ có thể sử dụng 『Hoán đổi bóng』 bất cứ lúc nào, tiến hành dịch chuyển đến tòa nhà của hội Ahjin.
Anh ấy không đi thẳng vào trong văn phòng vì anh lo rằng nhân viên mới của họ có thể bị shock, nhưng sau đó Jinwoo thấy một người phụ nữ lạ bước ra khỏi văn phòng.
Cô ấy trông khá quen thuộc với Jinwoo.
Người phụ nữ chuẩn bị đi ngang qua Jinwoo bất ngờ quay lại và nói chuyện với anh.
" Ừm, xin chào, tôi đã tự hỏi rằng nếu như....."
' . . . . . . . . . . . . . . '
Khi Jinwoo nhìn cô ấy, cô đột nhiên hoảng sợ và nhanh chóng bước đi và không thể tiếp tục nói tiếp nữa.
"Cô ấy quả là một cô gái tốt"
Jinwoo bước vào văn phòng của hội.
"Huh?!"
"Huh?!
Những nhân viên mở to mắt khi họ trông thấy Jinwoo.
" Tôi có nên quay trở lại để các bạn có thể chào buổi sáng với tôi không?"
Đó là lý do tại sao lại tốt hơn nhiều khi bước vào văn phòng.
Người lãnh đạo hội đã đến thăm văn phòng hội đồng và, sự biểu lộ của các nhân viên đều giống nhau.
Yoo Jin ho là người sớm phát hiện ra Jinwoo và chạy ra ngoài với một khuôn mặt bừng sáng.
"Huh?!
Những nhân viên mở to mắt khi họ trông thấy Jinwoo.
" Tôi có nên quay trở lại để các bạn có thể chào buổi sáng với tôi không?"
Đó là lý do tại sao lại tốt hơn nhiều khi bước vào văn phòng.
Người lãnh đạo hội đã đến thăm văn phòng hội đồng và, sự biểu lộ của các nhân viên đều giống nhau.
Yoo Jin ho là người sớm phát hiện ra Jinwoo và chạy ra ngoài với một khuôn mặt bừng sáng.
" Anhhhh"
Jinwoo đầu tiên hỏi Jinho về một chuyện đã xảy ra trước khi chào Yoo jin ho.
Jinwoo đầu tiên hỏi Jinho về một chuyện đã xảy ra trước khi chào Yoo jin ho.
" Cô gái vừa rời khỏi lúc nãy là ai vậy ?"
Anh ấy không biết tại sao, nhưng trông cô ấy rất quen.
Yoo jin ho sớm trả lời, rồi Jinwoo đã hiểu tại sao anh ta cảm thấy như vậy.
Anh ấy không biết tại sao, nhưng trông cô ấy rất quen.
Yoo jin ho sớm trả lời, rồi Jinwoo đã hiểu tại sao anh ta cảm thấy như vậy.
"À, đó là chị gái của em đó mà. Em đã tới đây vì muốn tránh bị liên lạc. Thế chị ấy có thô lỗ với anh không ?"
"Không, không giống như thế..."
Đó là lý do cô ấy trông quen quen.
Jinwoo gật đầu khi quay sang cánh cửa và sau đó hỏi lại lần nữa.
" Thế sao em lại ở đây ?.."
"Không, không giống như thế..."
Đó là lý do cô ấy trông quen quen.
Jinwoo gật đầu khi quay sang cánh cửa và sau đó hỏi lại lần nữa.
" Thế sao em lại ở đây ?.."
" À, là vì....."
Yoo Jin ho, người đã lưỡng lự trả lời trong một khoảnh khắc nhìn vào mắt của Jinwoo và nói:
"Anh ơi, anh có nhớ rằng khi em đã bên cạnh anh khi mà cánh cổng to đùng đó mở ra không"
" Có, anh có nhớ.."
Yoo Jin ho, người đã lưỡng lự trả lời trong một khoảnh khắc nhìn vào mắt của Jinwoo và nói:
"Anh ơi, anh có nhớ rằng khi em đã bên cạnh anh khi mà cánh cổng to đùng đó mở ra không"
" Có, anh có nhớ.."
" À, một ai đó đã nhìn thấy e trên tivi phát sóng trực tiếp"
Jinwoo đã có một dự tính về chuyện đã xảy ra.
Jinwoo đã có một dự tính về chuyện đã xảy ra.
" Bây giờ em đã trở thành hội phó của Ahjin, họ muốn em từ bỏ giấy phép thợ săn và tránh làm những thứ nguy hiểm"
Jinwoo đồng tình với điều đó.
Kể từ khi Jinwoo, chủ của hội cũng đồng thời là một thợ săn, Yoo jin ho với tư cách là phó hội cũng không cần thiết phải trở thành thợ săn nữa.
Rõ ràng là gia đình của Jinho sẽ lo lắng về cậu ta.
Nhưng mà vì Jinwoo biết Jinho đã nghĩ gì, anh đã không cố thuyết phục Jinho.
" Em muốn ở lại với tư cách một thợ săn kể từ đầu cho tới phút cuối cùng"
Jinwoo biết rằng Yoo Jin ho đã làm việc chăm chỉ đến mức này và họ đã trải qua ranh giới sinh tử nhiều lần. Jinwoo sau đó duỗi tay và búng lên trán Jinho.
Jinwoo đồng tình với điều đó.
Kể từ khi Jinwoo, chủ của hội cũng đồng thời là một thợ săn, Yoo jin ho với tư cách là phó hội cũng không cần thiết phải trở thành thợ săn nữa.
Rõ ràng là gia đình của Jinho sẽ lo lắng về cậu ta.
Nhưng mà vì Jinwoo biết Jinho đã nghĩ gì, anh đã không cố thuyết phục Jinho.
" Em muốn ở lại với tư cách một thợ săn kể từ đầu cho tới phút cuối cùng"
Jinwoo biết rằng Yoo Jin ho đã làm việc chăm chỉ đến mức này và họ đã trải qua ranh giới sinh tử nhiều lần. Jinwoo sau đó duỗi tay và búng lên trán Jinho.
"Hử, sao vậy anh?"
Sau khi xấu hổ với Jinho, jinwoo đi đến phòng đại diện, thay quần áo của mình ra sau khi đã mặc một vài ngày trước và thay y phục mới.
" Anh sẽ lái xe một chút "
" Anh muốn em đưa anh đi không ?"
" Không cần đâu, chút anh sẽ quay lại "
Jin ho đã cố lấy chìa khóa và ngăn Jinwoo lại
" Nhưng mà anh ơi, có hàng tá phóng viên đang ở bên ngoài kìa"
Jinwoo sau đó đã rời khỏi văn phòng trước khi Jinho nói " thật khó có thể ra ngoài khi có đám quạ ngoài kia"
Nhưng mà đúng vậy.
Bên ngoài tòa nhà văn phòng, có tới hàng tá phóng viên đang chết đói và vạ vật để đợi Jinwoo nhằm chụp được hình của anh.
Họ kiên nhẫn tới mức ngay khi họ thấy Jinwoo, họ sẽ vây quanh anh ta.
Sau khi xấu hổ với Jinho, jinwoo đi đến phòng đại diện, thay quần áo của mình ra sau khi đã mặc một vài ngày trước và thay y phục mới.
" Anh sẽ lái xe một chút "
" Anh muốn em đưa anh đi không ?"
" Không cần đâu, chút anh sẽ quay lại "
Jin ho đã cố lấy chìa khóa và ngăn Jinwoo lại
" Nhưng mà anh ơi, có hàng tá phóng viên đang ở bên ngoài kìa"
Jinwoo sau đó đã rời khỏi văn phòng trước khi Jinho nói " thật khó có thể ra ngoài khi có đám quạ ngoài kia"
Nhưng mà đúng vậy.
Bên ngoài tòa nhà văn phòng, có tới hàng tá phóng viên đang chết đói và vạ vật để đợi Jinwoo nhằm chụp được hình của anh.
Họ kiên nhẫn tới mức ngay khi họ thấy Jinwoo, họ sẽ vây quanh anh ta.
" Thợ săn Sung ! Thợ săn Sung ! Thợ săn Sung !"
"Thợ săn Sung Jinwoo đang ở đây"
" Bật camera lên, bật nó lên"
Và rồi mọi thứ trở nên im lặng.
" Cái quái gì vậy ?"
Họ không biết chuyện gì đang xảy ra. Mọi người nhìn xung quanh nhau và không nói được gì hết.
Chỉ khi đó họ mới nhận ra.
Tất cả họ đều đang bị trôi nổi trong không khí cách mặt đất 10 cm.
"Thợ săn Sung Jinwoo đang ở đây"
" Bật camera lên, bật nó lên"
Và rồi mọi thứ trở nên im lặng.
" Cái quái gì vậy ?"
Họ không biết chuyện gì đang xảy ra. Mọi người nhìn xung quanh nhau và không nói được gì hết.
Chỉ khi đó họ mới nhận ra.
Tất cả họ đều đang bị trôi nổi trong không khí cách mặt đất 10 cm.
" Cái quái gì vậy ???"
Tuy nhiên, khoảnh khắc ngắn ngủi này không kéo dài lâu.
Đám phóng viên cùng lúc chạm xuống sàn nhưng, Jinwoo đã đi rồi.
Họ nhìn chằm chằm vào nhau và cười phá lên:
Tuy nhiên, khoảnh khắc ngắn ngủi này không kéo dài lâu.
Đám phóng viên cùng lúc chạm xuống sàn nhưng, Jinwoo đã đi rồi.
Họ nhìn chằm chằm vào nhau và cười phá lên:
"Hahahahahah!"
"Oh my god!"
Một tình huống khiến họ không thể nói được thành lời.
Một tít báo dành cho thợ săn Sung Jinwoo vừa mới xuất hiện.
**********
Jinwoo lái xe thẳng tới hiệp hội thợ săn.
Khi nhận được cuộc gọi, Woo jin cheol và nhân viên của anh ta chào đón Jinwoo.
Nhưng.
" ... Gì vậy?"
Biểu hiện của Woo jin cheol và những nhân viên khác không giống như mọi khi.
Ngay khi Jinwoo ra khỏi xe, Woo jin cheol nhanh chóng tiếp cận anh và hỏi:
"Oh my god!"
Một tình huống khiến họ không thể nói được thành lời.
Một tít báo dành cho thợ săn Sung Jinwoo vừa mới xuất hiện.
**********
Jinwoo lái xe thẳng tới hiệp hội thợ săn.
Khi nhận được cuộc gọi, Woo jin cheol và nhân viên của anh ta chào đón Jinwoo.
Nhưng.
" ... Gì vậy?"
Biểu hiện của Woo jin cheol và những nhân viên khác không giống như mọi khi.
Ngay khi Jinwoo ra khỏi xe, Woo jin cheol nhanh chóng tiếp cận anh và hỏi:
" Thợ săn Sung, anh đã nghe về bản tin mới nhất chưa ?"
..
..
No comments:
Post a Comment